Tất cả nổi sợ đó thúc giục ta học hành, làm lụng kiếm kiến thức, kiếm tiền, kiếm địa vị... sau cùng là để có được hạnh phúc sung sướng, thoát khỏi những nổi sợ hãi lo lắng bên trên mà thôi...!
Và rồi ai ai cũng lao vào cuộc sống này với những mục tiêu giàu sang hạnh phúc phía trước và những nổi sợ hãi lo lắng sau lưng, cứ thế chúng ta mê đắm đến hụt hơi trên con đường đó...
Rồi đến 1 ngày, nếu đủ duyên ta chợt nhận ra, càng đi trên con đường đó, càng đạt được nhiều tiền tài danh vọng thì ta càng lo lắng sợ hãi! ta thoát khỏi những sợ hãi đói khát, nghèo khó ... thì lại xuất hiện những sự sợ hãi lo lắng lớn hơn gấp bội...
Ta bắt đầu sợ hãi bệnh tật, sức khoẻ, ta bắt đầu sợ hãi mất đi những gì ta đang có, ta bắt đầu sợ hãi những nhân quả nghiệp báo mà ta đã gieo...
Một cơn đau nhức nhẹ trên thân chả nhằm gì với ông nông dân nhưng sẽ làm 1 ông đại gia hoảng loạn! Nghe có kẻ trộm, người nghèo khó chả sợ gì bao nhiêu vì không có gì nhiều để mất, còn người giàu có nếu mất gia sản thì có thể hoá điên! vân vân...
Đến ngày đó ta nhận ra con đường mà ta từng lăn lộn vất vả đó không dẫn ta đến được bình an, càng đi càng bất an, bỏ được nổi sợ hãi này, đạt được sự sung sướng này thì sinh ra những lo lắng sợ hãi to lớn hơn gấp bội...! Ta sẽ dừng lại, dừng lại... để tìm kiếm Con Đường Khác...
Và bản thân mình, vì 1 cơn bạo bệnh với sự hoảng sợ kinh khủng nhất, buộc phải dừng lại để thấy, nghiền ngẫm, và sau hơn 1 năm, mình đã tìm thấy được Con Đường Đúng Đắn và Chân Lý, đó chính là học cách xử lý nổi sợ ở trong chính Tâm mình, chứ không phải tìm kiếm bình an ở đâu bên ngoài!
Con Đường quay về lại bên trong, thanh lọc Tâm Hồn mình mới là con đường dẫn ta thoát khỏi những lo lắng sợ hãi, đi đến được sự Bình Yên bền vững nhất!