(1) Đầu tiên, ta vì các mong cầu, ham muốn, sẽ không phân rõ đúng sai, sẽ làm điều không đúng, như chạy xe leo lề, xả rác, buôn bán gian dối, lùa gà, ăn hối lộ... vân vân... tìm kiếm tiền tài danh vọng bất chấp...
(2) Sau đó ta nhận ra đúng sai, nhân quả, niềm tin ... khiến ta không làm điều sai nữa, mà quyết tâm làm điều đúng. Nhưng giai đoạn này ta lại quyết liệt hà khắc với những cái sai, ta sẽ phê phán chỉ trích nặng nề những kẻ chạy xe leo lề, căm ghét những ai ăn hối lộ, buôn gian bán lận này kia...
Giai đoạn này chỉ là nẩy mầm hạt đạo đức nhỏ bé, chứ đa phần do ta nhát gan không dám làm sai hay không có điều kiện làm sai, và tâm luôn ganh tị với những ai làm sai, bản thân ta luôn thấy thiệt thòi nếu sống Đúng, làm Đúng...
(3) Không sao, nếu kiên trì, ta sẽ đến được giai đoạn 3, khi ta hiểu rằng mọi thứ Đúng Sai chỉ là tương đối, mọi việc có Nhân có Quả, ai đang làm Sai là đang trải qua bài học của họ mà thôi, từ đó ta không còn ghét bỏ sân hận hay ganh tị nữa, ta chọn con đường đúng đắn ta đi vì ta đã học xong những bài học Làm Sai rồi, còn ai đang phải học thì phải để họ trải nghiệm...
Khi đó, tâm ta sẽ bình an, nhẹ nhàng, thấy cuộc đời này luôn tươi đẹp, con người nào cũng hay ho, mỗi người đang đi qua con đường của mình mà thôi, tâm ta thoát khỏi các vướng chấp Đúng Sai Phải Trái..., bình an đi qua cuộc đời hoàn hảo này!