Không có gì khổ sở bằng việc ta không thể tin tưởng được điều gì, không tin tưởng được ai...! Ăn cái gì cũng sợ dơ bẩn độc hại, đi đâu cũng sợ bị lừa lọc, chơi với ai cũng thấy họ xấu xa...
Và nặng nề hơn, khi có 1 ai đó tốt giúp mình, mình cũng nghi ngờ mà đánh mất cơ hội, khi mình ốm đau, mình nghi ngờ luôn các Bs và thuốc thang chữa trị, mình đau khổ nhưng nghi ngờ luôn những cánh tay dang ra cứu giúp mình... Và mình sẽ mãi đắm chìm trong bùn đen ngờ vực ấy... mà không bước lên được đến sự hạnh phúc và an yên!
Nghi ngờ từ đâu mà ra, lạ thay nó phát sinh từ chính Sự Dối Trá trong chính Tâm ta, ta đã từng nói dối, ta đã từng lừa lọc, ta đã từng sống không thật... Ta đã nói dối về sản phẩm ta bán để kiếm lời, ta đã lừa người con gái để dụ dỗ, ta đã sống bề ngoài không thật với chính ta... vân vân..., tất cả những điều đó từng ngày từng ngày sinh ra Tâm Hoài Nghi trong ta...
vì đơn giản, ta dối người thì sợ người ta cũng sẽ dối mình.... đó chính là Nhân Quả nhãn tiền mà thôi... Do đó, Nói Dối luôn là điều cấm kị trong bất cứ Tôn Giáo nào!
Vậy cho nên, ngay khi ta hiểu ra quy luật này, ta phải nhanh chóng diệt trừ Tâm Hoài Nghi, bằng cách bỏ đi tất cả những gian dối, dối trá mà ta đã và đang đắm chìm trong đó...
Luôn nhớ, những điều ta nghĩ mình có lợi do sự dối trá đem lại luôn sẽ ít hơn rất nhiều so với những thiệt thòi đau khổ do Tâm Hoài Nghi gây ra..., đó là sự thật không phải ai cũng Ngộ được!