Khi ta quá say sưa với những Mục Tiêu Tham Vọng của mình, muốn làm ông này bà kia, muốn kiếm được nhiều tiền, muốn chiến thắng bạn bè, không thua sút ai... và ta đang có vẻ khó khăn chưa đạt được những tham vọng quá sức đời mình, thì con cái ta luôn là cứu cánh ...
Ta sẽ mong con cái mình tài giỏi hơn mình, sẽ tiếp tục thực hiện những ước mơ của mình, ta sẽ chăm lo cho nó ăn học thành tài, và đặt lên vai nó Tham Vọng của chính ta, tất nhiên ta luôn thấy đó là hợp lý, vì mục tiêu ta mong tới luôn luôn đẹp và nó sẽ sung sướng hạnh phúc nếu đạt được những điều đó...
Giống như ta đang quá đói bụng trước 1 bữa tiệc buffet, ta sẽ lấy rất nhiều thịt thà tôm cua để thoả mãn cơn đói, và khi đó ta cũng nghĩ rằng con cái mình cũng sẽ ăn những thứ đó là hợp lý, tuy nhiên, có thể nó lại thích ăn rau xanh và những thức ăn nhẹ nhàng khác...
Rất khó để nhận ra nếu ta luôn luôn đói, hay ta bị những tham vọng quá lớn làm ta mờ mắt vậy, khi đó nhận thức ta sẽ luôn thấy việc ta đánh cắp cuộc đời con mình phục vụ cho cơn đói của mình là hợp lý..., ta sẽ không thấy được nó cần sống cuộc đời của nó với những ước mơ mong muốn của chính nó...
Muốn thấy được, chỉ có 1 cách là kiểm soát cơn đói, kiểm soát được mong cầu của bản thân đang che mờ mắt chính ta, để rồi ta sáng suốt hơn, khi đó ta lấy lại tự do của chính mình do cha mẹ mình đã đánh cắp, đồng thời trả lại tư do cho con cái mình!
Làm sao để kiểm soát cơn đói, làm sao để kiểm soát được mong cầu của bản thân? Hãy cố quan sát nó, nhận ra nó, đó là bước đầu tiên...